Những kỷ niệm khó quên cùng bạn bè khi chơi Tứ Sắc online

Những buổi tối muộn, khi Sài Gòn đã dịu bớt cái nóng oi bức của ban ngày, tôi thường ngồi một góc phòng, điện thoại trên tay, và “bay” vào thế giới Tứ Sắc online EV88 cùng đám bạn thân từ thời sinh viên. Hôm ấy là sinh nhật thằng Minh, cả bọn rủ nhau chơi một ván “cứu nguy” vì không gặp mặt được do bận rộn. Tôi cầm bài xấu tệ, ghép mãi không ra phỏm, rồi bất ngờ thằng Minh đánh nhầm quân Tướng ra – quân quý hiếm nhất! Cả nhóm cười ngất ngây qua chat voice, thằng Huy hét lên “Mày chơi kiểu gì vậy, Tứ Sắc hay Tứ Ngốc hả?”. Đó là một trong những kỷ niệm khiến tôi nhận ra, chơi Tứ Sắc online không chỉ là đánh bài, mà là cách để giữ lửa tình bạn, dù xa cách nghìn cây số. Nếu bạn cũng từng có những khoảnh khắc “cười ra nước mắt” như thế, thì ngồi yên nghe tôi kể lể vài chuyện nhé. Biết đâu, bạn sẽ mỉm cười nhớ về đám bạn của mình.
Tôi bắt đầu “dính” với Tứ Sắc online từ hồi đại dịch, khi cả bọn bị nhốt ở nhà, không cà phê không nhậu nhẹt. Lúc đầu, ai cũng gà mờ, tải app ZingPlay về chơi thử, nghĩ đơn giản như Tiến Lên. Kỷ niệm đầu tiên khó quên là ván bài “học việc” với con bé Lan – cô bạn cùng lớp hay kể chuyện cười. Tôi cầm bộ bài đẹp lung linh: ba phỏm Vạn Đỏ liền kề, chỉ thiếu một quân là ù. Đến lượt đánh, tôi hí hửng úp bài, reo lên “Ù rồi, tụi bây chuẩn bị khóc đi!”. Thế mà app báo lỗi: “Không hợp lệ, bạn chỉ có ba phỏm!”. Hóa ra, tôi quên luật cơ bản – phỏm cuối phải chốt trước khi úp. Cả bọn cười lăn, thằng Huy còn screenshot gửi group chat, caption “Anh hùng bàn phím Tứ Sắc đây rồi!”. Lúc ấy, tôi xấu hổ muốn độn thổ, nhưng rồi cũng cười theo. Bạn có bao giờ tự hỏi, tại sao những sai lầm ngớ ngẩn lại trở thành kỷ niệm đẹp nhất? Với tôi, đó là vì nó kéo chúng tôi gần nhau hơn, qua những tràng cười không dứt.

Rồi có lần, kỷ niệm khiến tim tôi đập thình thịch như phim hành động. Đó là giải đấu nhỏ tự tổ chức trên BigKool, bốn thằng bạn cũ từ miền Bắc vào Nam lập nghiệp. Chúng tôi đặt cược “ảo” – thua thì phải kể bí mật xấu hổ nhất. Ván cuối cùng, tôi ngồi chờ nọc bài mỏng dính, tay run run vì sắp chốt phỏm thứ ba. Thằng Minh, đối thủ “khét lẹt”, đánh ra quân 5 Sách Xanh – đúng cái tôi cần! Tôi ăn ngay, ghép thành bộ liền mạch, rồi ù Tứ Sắc đầy màu sắc. Cả group voice im bặt vài giây, rồi bùng nổ: “Trời ơi, mày hack app à? Hay may mắn từ tổ tiên phù hộ?”. Tiếng reo hò vang vọng qua loa, dù lúc ấy đã khuya, hàng xóm chắc tưởng nhà tôi mở tiệc. Khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận rõ tình bạn đích thực – không phải thắng thua, mà là niềm vui chia sẻ. Giờ nghĩ lại, tôi vẫn rùng mình vì cái cảm giác hồi hộp ấy. Còn bạn thì sao, có ván bài nào khiến bạn “lên đồng” như thế không? Tôi cá là có, và nếu chưa, thì rủ bạn bè chơi ngay đi, đảm bảo sẽ có.
Không phải lúc nào cũng vui vẻ suông đâu, có những kỷ niệm buồn man mác nhưng lại sâu đậm. Như lần chơi với thằng Quân, cậu bạn thân nhất từ hồi cấp ba, giờ đang công tác ở tận Đà Nẵng. Chúng tôi hay chơi vào cuối tuần, tám đủ chuyện trên trời dưới đất: từ công việc ngột ngạt đến những mối tình cũ. Một buổi tối mưa tầm tã, ván bài đang gay cấn, thằng Quân đột ngột mất kết nối – app báo “Đối thủ rời bàn”. Tôi lo sốt vó, gọi điện thì cậu ấy bảo “Xin lỗi mày, công ty gọi họp gấp”. Lúc ấy, tôi ngồi thẫn thờ nhìn màn hình trống hoác, chợt nhận ra Tứ Sắc online không chỉ là trò chơi, mà là sợi dây nối những cuộc đời bận rộn. Sau đó, chúng tôi chơi bù, và thằng Quân kể lể về áp lực công việc, tôi thì an ủi bằng cách… cố tình thua để cậu ấy vui. Bạn có thắc mắc, chơi bài online có thể thay thế gặp gỡ thật không? Không hẳn, nhưng nó giữ cho tình bạn không phai mờ, như một lời nhắc nhở rằng, dù xa, chúng ta vẫn ở đây vì nhau.
Một kỷ niệm khác khiến tôi cười mãi không thôi là “ván bài ma quái” với đám bạn nữ. Đó là Halloween năm ngoái, cả nhóm quyết định chơi Tứ Sắc trên Vinagames, ai ù trước thì phải kể chuyện ma. Tôi, thằng con trai duy nhất, cầm bài “xấu tính” – toàn quân lẻ không ghép nổi. Các chị em thì cười khúc khích, đánh bài “chậm rãi” kiểu trêu ngươi. Đến lượt tôi, bốc nọc mãi không ra, rồi bất ngờ app lag nhẹ, quân bài “bay” nhầm thành quân Tướng. Cả bọn hét ầm ĩ: “Ghost in the machine! Mày bị ma nhập rồi!”. Chúng tôi cười đến đau bụng, quên béng chuyện ma quỷ. Từ đó, mỗi dịp lễ, bọn tôi lại rủ chơi, biến những ván bài thành truyền thống nhỏ. Những lúc ấy, tôi hay nghĩ, Tứ Sắc online hay ở chỗ nó biến những ngày thường thành đặc biệt, chỉ cần có bạn bè.
Còn gì nữa nhỉ? Ừ, có lần thua oan vì không hiểu luật chốt bài, dẫn đến cả nhóm cãi nhau um sùm qua chat. Nhưng rồi, thay vì giận, chúng tôi cùng tra Google, học hỏi, và ván sau chơi hay hơn hẳn. Đó là bài học: chơi Tứ Sắc không chỉ rèn đầu óc, mà còn rèn sự kiên nhẫn và tha thứ trong tình bạn.
Nhìn lại, những kỷ niệm ấy như những quân bài quý trong bộ Tứ Sắc của đời tôi – đầy màu sắc, đôi khi lộn xộn, nhưng luôn đáng trân trọng. Chơi online giúp chúng tôi vượt qua khoảng cách, giữ cho tình bạn tươi mới giữa guồng quay cuộc sống. Nếu bạn đang đọc và mỉm cười vì nhớ ai đó, thì nhắn tin rủ chơi một ván đi. Ai biết được, có khi bạn sẽ tạo ra kỷ niệm mới, đẹp hơn cả những gì tôi kể. Chia sẻ với tôi nhé, kỷ niệm Tứ Sắc yêu thích của bạn là gì? Chơi vui, yêu thương nhiều!